Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012

truyen sex hoc sinh,truyen sex hay nhat,sex hoc sinh

truyen sex hoc sinh

truyen sex hoa phuong


Truyện sex hay nhất

Tác Giả: Swan Hàng năm, cứ đến cuối tháng chạp, theo lệ, làng Hòa An có ngày hội hoa Xuân. Hầu như không một loại hoa đẹp nào ở khắp vùng mà không đem đến góp mặt. Đặc biệt nhất và cũng thú vị nhất là, cuộc tuyển chọn người con gái đẹp nhất của hội hoa. Năm trước, mỹ nhân của ngày hội sau đó đã được tiến cung, được chọn làm tài nhân và sau đó lập tức được sắc phong Tây Cung. Còn năm nay, nếu tính riêng mỹ nhân của vùng tây bắc này, thì có đến hơn trăm người đã tề tựu rất sớm. Có lẽ đứng đầu những đóa hoa hương sắc kỳ này sẽ không lọt khỏi những cô gái trước. Các tài tử, giai nhân khác, tuy không dự thi, nhưng cũng có mặt và hồi hộp đợi chờ. Trong số này có tú tài Lê Dung, chàng được tiếng thơ hay, chữ tốt, lại có khoa ăn nói và rất đào hoa. Trước ngày hội, các bạn bè của Lê Dung đã nửa đùa nửa thật : - Kỳ này Lê Dung phải hóa trang thành anh bán than. Nếu không thì e sẽ bị chém đầu ! Người khác nghe thế, đã ngạc nhiên hỏi : - Sao lại đứt đầu ? - Thì bởi anh ta sẽ lọt vào mắt xanh của đệ nhất mỹ nhân và sẽ phải tội chém, bởi vua cũng sẽ chấm mỹ nhân đó. Khi Lê Dung tới Hòa An, thì chỉ cách ngày khai hội hoa có một đêm. Thuê chỗ trọ xong, chàng một mình tản bộ dọc theo con đường có nhiều bóng mát. Đường vắng, nên vừa đi, Dung vừa cất tiếng ngâm bài thơ ưa thích. Chàng ngâm chưa hết bài, đã chợt nghe vọng lại từ trong bụi rậm một giọng ngâm khác thật trong trẻo. Mà kỳ lạ hơn, nàng lại ngâm đúng bài thơ của chàng vừa rồi, không sai một lời, không khác một dấu chấm, phẩy. Quá đỗi ngạc nhiên, chàng quay lại và kịp há hốc mồm, ngơ ngẩn. Trước mắt chàng, một cô gái mặc áo quần toàn một sắc hồng, môi , má không son phấn mà như trang điểm cực kỳ công phu, lộng lẫy ! Lê Dung là trai tân, nên chàng lập tức bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của nàng, vừa dịu dàng vừa bí ẩn. Cặp mông của nàng tròn trĩnh, nom tựa như hai quả đào to, chín đang chờ người đến hái vậy. Chàng nhìn lên người nàng. Đôi chân thon mảnh của nàng ẩn hiện sau làn váy áo mỏng. Ánh mắt chàng dừng lại ngay đùi nàng, từ từ nhìn lên trên. Chàng ngạc nhiên trước hai hòn ốc đảo mềm mại, đang nhô lên sau làn áo the kia, chúng cứ như nhún nhảy theo bước đi của nàng, hai đầu ngực như hai hạt táo chín, săn chắc và nhô cao gần che đi bờ eo thon thả hình con ong , đang được phủ lên bởi mái tóc dài óng ả, hờ hững trôi nhẹ trên vai nàng. Miệng nàng như dòng suối chảy mát lạnh, làm chàng muốn khám phá nó ngay lập tức. Chàng cảm thấy hạ thể của mình động đậy, nó như muốn đâm toạt ra ngoài. Như bị thôi miên, chàng phải ngây người đến vài chục giây, sau đó mới mấp máy đôi môi thành lời : - Nàng? nàng thuộc bài thơ đó lúc nào ? Sở dĩ chàng hỏi như thế, bởi 8 câu thơ ấy chàng vừa mới nảy ý và làm ngay lúc đi dạo, một cách ngẫu hứng. Thể thơ khó, câu chữ cầu kỳ, rất khó nhớ. Như vậy sao chỉ mới nghe qua nàng đã thuộc ? Mà lại đọc trước hai câu cuối trong lúc chàng chưa đọc lên ! Cô gái chừng như không để ý đến sự ngạc nhiên của chàng, nàng tươi cười hỏi : - Công tử chắc từ xa đến ? Thảo nào khẩu khí có khác. - Cô nương chắc cũng chẳng phải ở đây ? Và tại sao lại thuộc thơ của người khác, trong lúc tác giả của nó còn chưa làm xong đoạn chót ? Nàng lấy quạt che một bên mặt, cười lên khúc khích, giọng càng trong trẻ hơn : - Thơ hay, nên tứ thơ dễ làm cho người nghe hứng thú. Mà càng thích thì càng dễ thuộc. - Nhưng, đâu dễ thuộc khi tác giả chưa thốt ra lời ? - Thần giao cách cảm đấy ! Nàng vừa nói vừa cười, lướt qua mặt chàng, mặt kề mặt. Chợt nàng dừng lại ngước mắt nhìn chàng, ánh mắt hết sức quyến rũ, cộng thêm mùi hương ngào ngạt từ tóc nàng, thân người nàng khiến chàng không cầm lòng được, chàng giang tay ôm lấy thân người nàng. Vú nàng chạm vào ngực chàng và chàng cảm thấy dường như nó đang cứng lên. Môi chàng tìm môi nàng, và chàng ngạc nhiên thấy nàng không kháng cự. Miệng của chàng như đang lạc trong sa mạc, bỗng tìm ra ốc đảo, lả lướt quanh bờ môi, lưỡi chàng chạm vào lưỡi nàng. Chàng ôm siết lấy nàng, xoắn nhẹ lưỡi của hai người vào nhau. Nó làm cho chàng có cảm giác đang ở trên cõi trần nào đó thần tiên, bay bổng. Chàng chỉ trở lại trần gian khi nàng chợt đẩy chàng ra và bước nhanh về phía cuối đường mòn. Chàng bỗng cảm thấy bối rối vì có cảm giác khác lạ với nàng, như vừa lạ lại vừa quen. Chàng hốt hoảng, chạy theo gọi : - Cô nương ! Xin cho hỏi ?!? Chàng định hỏi tên và nơi lưu trú, nhưng cô gái như có phép màu, càng đi càng nhanh. Chỉ trong phút chốc đã lẩn vào rừng cây, chỉ để lại sau lưng một làn hương nhè nhẹ? Tiu ngỉu, nhưng Lê Dung vẫn vui, chàng nghĩ rằng chắc chắn nàng là một trong những người đẹp đến dự thi. Mà nếu vậy, trước sau gì cũng gặp lại. Dù nghĩ vậy, nhưng đêm đó chàng cũng cứ đi lang thang hoài ngoài thị trấn. Cứ mong ngóng người đẹp xuất hiện? Mãi đến khuya, chàng mới trở về phòng trọ. Vừa bước vào, chàng đã ngạc nhiên bởi một mùi thơm đến lạ kỳ, lan tỏa khắp phòng. Chàng gọi tiểu bảo, họ đều lắc đầu cho biết : - Khách điếm này không có lệ ướp hương hoa, ngoại trừ của khách trọ Chàng xưa nay chưa từng dùng đến hương thơm như thế này. Mà bạn bè chàng thì lại càng không. Bởi vì chàng đến đây chơi một mình, lại chẳng hề quen biết ai ở thị trấn này. Đợi tiểu bảo đi ra, chàng quan sát tỉ mỉ từng nơi trong phòng, cố tìm ra một dấu vết nào đó, khả dĩ đoán xem ai đã lọt vào trong phòng chàng lúc chàng vắng mặt. Nhưng hoàn toàn không có khả nghi gì. Cửa vẫn đóng kín, rèm cửa vẫn còn nguyên vị trí cũ. Suốt đêm đó chàng hầu như không chợp mắt được vì cứ thắc mắc về người nào đó đã lẻn vào phòng mình, rồi lại hình dung bóng dáng của cô nương lúc chiều, bộ áo màu hồng nhạt chỉ làm tô thêm đôi môi đỏ tươi như một trái mận chín nguyên trên cành mà chàng muốn nếm thử nó cảm giác lần nữa ra sao ! Chàng chìm vào giấc mơ, nàng đến bên chàng, không mặc quần áo đúng như chàng mong muốn. Chàng nhìn nàng, ánh mắt nàng thiết tha mời gọi hãy ôm thiếp vào lòng. Chàng giang tay ra, đón nhận thân thể trần truồng của nàng. Môi chàng tìm môi nàng, lưỡi chàng tìm lưỡi nàng. Tay chàng khám phá cõi thiên thai nơi hai bầu vú của nàng, chúng không to cũng không nhỏ, nhưng mềm mại dưới bàn tay chàng. Hai núm vú đen thẫm như mật ong, săn lại dưới bàn tay vân vê, sờ nắn của chàng. Cả hai đều là lần đầu tiên nên trao cho nhau tất cả. Tay chàng lần xuống, từ từ, từ từ thân người nàng cong lên theo bàn tay chàng vuốt ve, trong lúc quần áo của chàng được tay nàng cởi bỏ gần hết. Bàn tay chàng to lớn, ấm áp đang tìm kiếm ốc đảo trung tâm. Và chàng biết được đích đến khi cảm giác của chàng và nàng đều như nhau khi tay chàng chạm đến nó. Cùng lúc đó, tay nàng đã bắt chước tay chàng, tìm kiếm, khám phá những điều mới mẻ. Chàng cảm thấy mình cương cứng lên dưới bàn tay mềm mại của nàng. Ngón tay của nàng lần mò hai viên ngọc của chàng, vo tròn, vo tròn? bóp chặt khiến chàng rên lên sung sướng. Còn nàng cũng đang tận hưởng cảm giác tột bực khi tay chàng tìm hiểu nơi sâu thẳm của nàng, miệng chàng đang ngậm chặt vú nàng, bú nó như đứa trẻ bú sữa mẹ. Thỉnh thoảng lại nút mạnh làm nàng vui thích với cảm giác lần đầu tiên chàng mang lại cho nàng. Miệng chàng từ từ lần xuống, thấp nữa, thấp nữa. Mãi đến gần sáng, lúc đang mơ màng, chàng nghe tiếng tiểu bảo gọi mới choàng tỉnh, nhận ra mình đang nằm mơ, thấy nuối tiếc giấc mộng đêm qua, chàng nhìn thấy chỗ mình nằm hơi ươn ướt. Tên tiểu bảo đưa cho chàng một mảnh giấy hoa tiên sực nức mùi hương, vừa thưa : - Có một tiểu thư mặc áo hồng bảo đưa vật này cho công tử. Nhìn cô ấy là tôi biết người ở xứ khác đến, chắc là dự thi hội hoa. Chàng nhận, vừa mở ra đã thấy ngay một bài thơ chép nắn nót, nét chữ dễ thương. Cuối bài thơ có ghi : "Xin nhận được phúc họa bài thơ vào tối nay. Gặp ở đầu chợ hoa." Đọc xong bài thơ phong phú, trau chuốt, chàng phải buộc miệng : - Hay tuyệt ! Thuận tay, chàng họa liền bài thơ và nôn nóng mau đến tối để gặp nàng, hỏi về nàng, nhìn gương mặt đẹp không mức nào diễn tả nỗi của nàng.

truyen sex hoc sinh

Chàng dặn dò tiểu bảo : - Khi nào nàng đến nữa, các người lập tức báo cho ta hay, hoặc lưu giữ nàng lại chờ ta về. Thời khắc qua nhanh, đã đến tối, chàng hòa mình vào dòng người tấp nập, lũ lượt kéo về hội hoa. Ăn mặc thật đẹp, cầm trên tay bức họa và mảnh giấy hoa tiên để nàng dễ nhận ra, chàng rảo bước đến đầu chợ. Thời gian cứ trôi qua, một khắc, hai khắc, đêm khuya dần, chàng ngó trước ngó sau tìm bóng nàng nhưng chẳng thấy, sốt ruột vì lo nàng có chuyện gì, chàng đi qua đi lại như người điên. Cho đến khi một người bán lạc rang nhìn thấy chàng và bước đến gần trao cho chàng một phong thư sau khi hỏi tên. Chàng mở thư ra, vẫn nét chữ xinh xắn của nàng : "Xin cáo lỗi phải lỡ hẹn, vì chuyện quá cấp bách, thiếp sẽ gặp lại chàng trong đêm". Quá thất vọng, chàng đứng sững trong giây lát, chợt nhớ ra có thể nàng đi dự thi mỹ nữ đẹp nhất nên vội chen vào đám đông đang đứng xem ai đẹp nhất. Kết quả chàng một mình về nhà trọ vì chẳng có ai đẹp là nàng trong số người dự thi cả. Vậy là sao ? Đợi cho mọi người tan chợ hoa, chàng mới lững thững về nhà trọ. Đầu óc quay cuồng vì không gặp được nàng, chưa kịp hỏi tên, tâm trạng buồn của chàng ngược hẳn với tên tiểu bảo. Hắn cuời tươi nhìn chàng : - Công tử để ai đợi trong phòng quá lâu rồi, hãy mau lên xin lỗi người ta đi ! Ngạc nhiên, chàng lên phòng trọ ở trên lầu. Một mùi hương quen thuộc nhẹ vào mũi chàng, không lẽ ? - Cô nương ! Cô gái áo hồng đang ngồi xem sách, tay cầm bút viết vào mảnh giấy hoa tiên một bài thơ nào đó. Thấy chàng, nàng tỏ ra nũng nịu: - Tưởng rằng phải đợi đến sáng! Nàng giải thích : - Lúc tối do có công việc quá cấp bách nên lỗi hẹn, mong công tử luợng thứ cho. - Tôi cứ tưởng nàng dự thi mỹ nữ chứ. Vừa nói tay chàng vừa trao bức thư họa cho nàng. Nàng trố mắt nhìn chàng bảo : - Thiếp xấu thế này mà dám dự thi ư? - Ta nghĩ nàng hơn hẳn tất cả bọn họ đấy. Nghe thế nàng mỉm cười đỏ mặt, nhìn chàng hỏi : - Chàng tự họa thơ mình mà không biết ư ? - Nàng nói thơ ai ?? - Của chàng, bài thơ đó chàng đã làm cách đây 3 năm ở Tây Hồ, chàng quên rồi ư ? Lê Dung chợt nhớ ra. - Đúng là hôm ấy ta có đi ngang qua đó, tửu ẩm đề thơ, nhưng không nhớ ra. Nàng trách móc : - Chàng không nhớ bạn thơ khi xưa ư ? Người đã cùng chàng ngâm thơ, thổi sáo, uống rượu ? Lê Dung kinh ngạc : - Thế, nàng là là ? Thật ra chàng cũng chưa nhớ rõ đêm đó. Có chăng là một bức họa mỹ nhân ngồi trên thuyền thổi sáo dưới trăng. Chàng đã mua bức tranh đó trong một dịp tình cờ, luôn mang theo bên người chàng từ dạo ấy. Nàng thở dài khi nhìn thấy vẻ mặt của chàng : - Đúng là người có số đào hoa, bước ra nửa bước đã có người đẹp bên cạnh. Chàng nhìn thấy nàng cầm một bức tranh nơi tay, giật mình nhìn kỹ đó chính là bức tranh " Thuyền hoa" chàng đã mua dịp đó. - Sao nàng lại có nó ? . Nàng đưa tay chỉ ra cửa sổ : - Sở dĩ không đến gặp chàng đúng hẹn là vì phải nhặt nó lên từ hàng cây bên dưới, nếu không ? tàn úa một kiếp người?! Nói xong nước mắt nàng tuôn ra thành hai dòng suối nhỏ. Dung ngạc nhiên nhìn nàng, chàng bước lại gần xem kỹ, bức họa thiếu mất hình thiếu nữ trong tranh. Chàng chợt nhận ra và không tin vào chính mắt mình. Chàng kêu lên: - Nàng , nàng là! Chàng chưa kịp phản ứng gì vì quá bất ngờ, nàng đã vụt chạy vào bức tranh. Thì ra bấy lâu nay nàng , thiếu nữ xinh đẹp đã theo bên cạnh chàng, thảo nào chàng có cảm giác vừa quen vừa lạ với nàng. Chàng lay bức tranh kêu lên: - Nàng hãy ra đi, ta hiểu rồi, nàng còn đẹp hơn tất cả mọi người trên thế gian này, ta thương nàng lắm. Nhưng bức tranh vẫn lặng im, làm chàng phải gào lên một lúc rồi do mỏi mệt, chàng thiếp đi. Nàng từ trong tranh bước ra, ngắm nhìn vẻ mặt điển trai của chàng, ngắm kĩ chàng, nàng đưa bức tranh lên ngọn lửa. Chợt Lê Dung choàng dậy, chàng hốt hoảng khi thấy bức tranh đang cháy hơn phân nửa. Chàng lao đến : - Trời ơi, tranh cháy rồi ! Nàng ơi ! Giọng nàng như mật ngọt phía sau : - Tiếc tranh hay tiếc thiếp vậy ? Chàng quay người lại, vẻ mặt mừng rỡ như bắt được vàng, lúc này nàng đẹp hơn bao giờ hết. Nàng và chàng từng bước tiến lại gần nhau trong căn phòng trọ thơm mùi hương, quấn quít lấy nhau. Trên bàn, mảnh giấy hoa tiên đề bài thơ chợt in hình thiếu nữ trên thuyền cùng một chàng trai thổi sáo, dưới ánh trăng vàng dìu dịu và bầu rượu trôi hững hờ trên dòng sông. Hết

truyen sex ai an thuong nho

Tác giả: Vi Tiểu Nhân Từ lúc chồng chết, Dì Hân vẫn ở một mình. Ngày xưa trước khi có chồng Dì Hân tu bà Phước, nhưng đổi đời nên Dì xuất ra. Bẩm sinh là người cứng rắn và tự tin nên Dì không thích nhờ vã ai. Căn nhà Dì tuy nhỏ nhưng gọn gàn sạch sẽ ở một tỉnh lỵ ít người vùng Đông Bắc nước Mỹ. Dì cao to hơn so với những đàn bà Á Đông nhưng nhìn gọn gàn cân đối. Dì Hân đi làm trong hãng ráp nối điện tử , biết Dì không chồng nhiều đàn ông gấm ghé tán tỉnh, nhưng Dì chỉ cười không đáp lại. Trong cái tỉnh lỵ buồn tẻ nấy, Dì Hân có quen một cô người bạn tên Vân. Cô Vân có chồng người Mỹ. Vợ chồng Cô Vân chịu chơi, rộng rãi, phóng khoáng. Hai vợ chồng Cô Vân vẫn thường đến nhà Dì Hân chơi cuối tuần, ngược lại Dì Hân cũng thường đến nhà Cô Vân khi có dịp. Họ thân nhau, hiểu nhau nên gần gủi mật thiết như người nhà. Có lần Cô Vân hỏi Dì Hân: “Trông bà còn ngon cơm sao không lấy chồng đi cho rồi!?” Dì Vân cười trả lời: “Ngu sao! Đang tự do sao phải tròng đầu vào rọ!” Cô Vân vỗ vai bạn bảo: “Thì có bồ! nhà ai nấy ở, cơm ai nấy ăn!” Dì Hân lắc đầu nói: “Chưa gặp người, bà có làm mai đi!” Cô Vân cười lớn nhìn bạn nói: “Ừa! khi nào có tui giới thiệu!” Tình bạn càng thắm thiết nên có cái gì Cô Vân cũng chia sẻ với bạn mình. Sau nầy những phim tình cảm Đại Hàn tình tiết mê ly nhiều tập hai bà thường trao đổi nhau xem, nhiều khi Dì Hân mê xem đến nỗi thức khuya quá sáng hôm sau vào hãng thiếu điều ngủ gật. Dì Hân đang mải miết theo giỏi cuốn phim “Ta mãi yêu nhau” tới đoạn gây cấn thì phim hết phải bỏ đĩa khác, khi Dì bỏ đĩa mới thì lại không phải phim Đại Hàn mà lại thấy khuôn mặt tươi cười của Cô Vân trước ống kính. Cô Vân đang đi dạo trong một khu vuờn mùa xuân thật đẹp, chiếc váy hoa cô mặc trông rạn rỡ đang xòe ra trước ông kính, người đàn ông đang quây nói đẹp lắm là giọng chồng Cô. Dì Hân lẩm bẩm: “Chà chắc hai người đi nghĩ hè!”Cuốn phim chạy theo Cô Vân trong suốt cuộc đi chơi, nào vườn hoa, lúc lên đèo xuống suối, lúc phố thị lúc thôn quê, rồi về tới khách sạn, đến lúc nầy Cô Vân cầm máy quây anh chồng tươi cười xuống xe. Người chồng Mỹ của Cô Vân thật ra trẻ hơn vợ vài tuổi, trông anh ta mạnh khoẻ vạm vỡ. Cô Vân quây chồng trong phòng khách sạn, chợt Dì Hân khựng lại khi trên màn ảnh anh chồng Cô Vân tự nhiên thoát y đi vào phòng tắm. Nhìn thấy cảnh thoát y của người đàn ông với cái hạ bộ lớn làm Dì Hân sững sờ muốn tắt máy, nhưng nghĩ sao Dì lại coi tiếp. Anh chồng của Cô Vân từ phòng tắm đi ra, anh tươi cười nhìn ống kính rồi lại nằm trên giường. Cô Vân chiếu sát hạ bộ chồng và bàn tay của cô cầm vuốt ve dương vật. Cặc người đàn ông cương lên, có tiếng cười rộn rã trong máy. Dì Hân không ngờ mình lại coi phim sex. Cô Vân đi tắm, khi ra Cô trút bỏ khắn tắm. Thân hình Cô vẫn còn săng chắt. Anh chồng chồm dậy đẩy vợ nằm xuống giường rồi bú mớm vợ. Lồn Cô Vân sạch không lông nhìn mát mắt, nhưng giữa khe có tí thịt thừa. lúc chồng bú cô sướng quá cứ bung người rên rĩ, xong Cô Vân cũng bú dương vật anh chồng to cứng, cái đầu khấc bóng chảy. Lúc hai anh chị đụ nhau rầm rập mới thấy tiếng rên Cô Vân thật dâm đãng. Dì Hân bàng hoàng như trong giấc mơ, chợt nghe giữa háng cũng rịn nước ra ẩm ướt lúc nào không biết. Vài ngày sau Dì Hân nghe Cô Vân gọi phone nói: “Tui đưa lộn đĩa phim bà coi chưa!” Dì Hân ú ớ, thì nghe Cô Vân cười lớn trong phone nói tự nhiên: “Xin lỗi nhe! Có coi cũng không sao! tuị nầy đi nghĩ hè rồi sẵn dịp quây luôn, tính bỏ phần cuối nhưng lại quên, nhưng ai thì sợ… chứ bà thì không sao! Cho bà mãn nhãn, có dịp cho biết ý kiến!” Dì Hân ngượng ngùng lãng qua chuyện khác. Hình ảnh con cặc to đút vào lồn của Cô Vân như hiện ra trước mặt, làm Dì lính quýnh rồi từ gĩa cúp phone. Dì Hân đứng trước tấm gương lớn trong phòng tắm, tấm gương mờ bởi hơi nước, dì lấy tay xoa xoa những vệt nước, hiện ra một thân thể trần truồng. Thân thể trước mặt vẫn còn đẹp, hai đôi vú nhô cao chưa xệ, cái bụng cái eo vẫn còn nhỏ cho bộ mông to và chồm lông phơn phớt trước háng. Dì hài lòng với thân thể của dì. Dì Hân đứng vút ve cơ thể mình rồi dần dần cảnh tượng làm tình vợ chồng cô Vân hiện ra làm cơn hứng tình bùng dậy, dì vút ve xoa bóp cơ thể mình trong cơn mê dục cho đến lúc ngây ngất lên rồi diụ xuống, dì chợt ngượng ngùng quây đi. Mùa thu ở đây rất đẹp, dì Hân thường lái xe đi ngắm cảnh, mỗi cảnh như một bài thơ, hay khúc nhạc. Lá vàng rụng đầy xuống những con đường , những hồ nước soi bóng cây đủ màu, nếu trên xe nghe thêm nhạc tiền chiến như: “ Thu đi cho lá vàng bay…. lá rơi cho đám cưới về” là tuyệt vời!Dì lái xe về nhà thì thấy trước nhà có gã đàn ông Á Đông ngồi trên thềm, dì ngạc nhiên xuống xe, Gã trông bụi đời , trên vai vác ba lô, dưới chân thêm một xách lớn. Gã mặc áo thun quần jean bạc phách. Thấy dì đi tới gã lật đật đứng lên, rồi chưa đợi dì hỏi gã lên tiếng: “Chào dì Hân, tui là Phẩm con ông bà Thanh ở Sàigòn năm xưa!” À thì ra con bà hàng xóm thân tình lâu năm, dì mừng rỡ hỏi: “Ủa! sao Phẩm biết tui ở đây?!” “Thì hỏi lòng vòng! Tui tới xứ nầy làm việc, rồi hỏi riết nhiều người mới tìm ra dì, nhờ dì cho ở tạm thời gian đầu?” Dì Hân lấn cấn, nhưng không biết sao. “Ừ! Thôi ở tạm, nhưng phải tìm chổ khác nha!” “Vâng!” Thằng Phẩm vui mừng tay nắm lấy túi xách. Sau khi dành cho hắn một phòng nhỏ dì Hân thấy mình không được thoải mái, vì ở một mình đã quen. Nhưng một thời gian ngắn dì Hân lại thấy thích gã con trai. Có hắn tự nhiên căn nhà ấm cúng. Phẩm siêng năng, sau những buổi đi làm về hắn giúp dì Hân hút thảm, cắt cỏ quét lá. Hắn lại một tay đầu bếp có hạng nên hai người thường có những bửa ăn ngon miệng cuối tuần, còn rất hạp nhau về rượu nên có lần trong bộ váy đen ôm sát thân hình hấp dẫn sau buổi tiệc về say xỉn , dì Hân đã không tự chủ nên đã để cho Phẩm hôn môi, hai người đã nút lưỡi nhau cho đến khi hắn leo lên người dì Hân thì quá muộn màn cho sự chống đối. Hai thân hình quần nhau điên dại cho đến lúc con cặc to của Phẩm lọt vào âm hộ của dì Hân thì chuyện đã xong. Phẩm đụ dì Hân liên tục cho đến gần sáng mới buông ra ngủ. Sáng hôm sau dì Hân dậy lấy tay dụi mắt nhìn thân thể trần truồng của mình bên cạnh chàng trai và sự ướt át mền gối sau cơn tình ái kịch ngất chứng nhân của hoan lạc đêm vừa qua làm dì xôn xao, và khuôn mặt đẹp trai của Phẩm đang ngủ ngon như trẻ thơ, bất giác dì Hân hôn lên má Phẩm, rồi dì hôn xuống phần ngực, phần rốn, đến khi nhìn thấy con cặc của Phẩm bất giác lòng dì rộn rã. Con cặc thật sạch sẽ to lớn không thua John chồng của của Vân, dì không ngờ con cặc nầy đã đâm sâu, thọt sâu, mạnh vào âm hộ làm dì sướng ngất đêm qua. Dì không ngờ Phẩm cũng là kiện tướng trên giường. Không cưỡng được di Hân cuối xuống lấy miệng ngậm cặc Phẩm. Không đầy vài giây sau Phẩm ú ớ, cặc hắn cương cứng trong miệng của dì Hân, dì liếm mút ngon lành. Phẩm mở mắt nhìn thấy người đàn bà đang bú cặc mình, hắn trân người sung sướng hạnh phúc. Dì Hân đang tắm thì thấy Phẩm bước vào, hắn bắt đầu xoa bóp thân thể đầy xà phòng của dì. Tuy hắn đứng thấp hơn dì Hân nhưng có sao, hắn vẫn thích những người đàn bà to con. Hai người đùa giỡn như con nít, Phẩm lấy vòi nước xịt mạnh vào lồn dì Hân rồi cười lớn, trong đầu hắn muốn bú lồn, dì Hân lấy tay che lồn như không muốn Phẩm nhìn thấy. Mặc cho nước rơi xuống Phẩm đẩy dì Hân vào tường cuối xuống bú lồn. Lồn dì Hân đẹp hơn lồn cô Vân . Hai mu tròn to không một miếng thịt thừa. Cái khe khép kín hấp dẫn khiêu khích. Phẩm banh ra liếm họt le đỏ hỏn tròn cương lên. Ngón tay cái hắn đút sâu vào lỗ ngoáy lên phía trên có một lớp thịt nhầy, dì Hân hét lên sung sướng, hơi thở mạnh. Lần đầu tiên dì có cảm giác cực sướng, dì dang hai chân ra lớn hơn, dì run lẩy bẩy, toàn thân tê cứng hoan dại lạc thú khi Phẩm say sưa bú lồn. Tiếng cười mất hút chỉ còn nghe tiếng rên la cùng tiếng nước rơi xuống. Phẩm đứng lên xoay dì Hân lại chổng đôi mông to về phía sau, hắn cầm cặc đẩy mạnh vào lồn dì Hân nắc như máy. Chưa bao giờ dì Hân được đụ kiểu chó sướng như vậy… Dì Hân email cho cô Vân kể rõ sự tình. Hai người đàn bà chia xẻ tình cảm, dì Hân không dấu diếm chuyện của dì và Phẩm, cô Vân trả lời là mừng cho dì Hân không còn cô đơn, rồi còn nói khi nào dì Hân có quây tape nhớ gởi cho cô và John coi, luôn tiện cô Vân mời đến nhà cuối tuần. Buổi tiệc nhà cô Vân diễn ra rất vui, ngoài dì Hân và Phẩm còn có thêm một cặp vợ chồng bạn thân người Mỹ. Lúc Phẩm cùng mấy ông đang đứng uống rượu cô Vân nói với dì Hân: “Trông cậu Phẩm dễ thương ghê!” “Thì!. . tui cũng thấy vậy!” Dì Hân trả lời. Cô Vân cười cười nói: “Mới toanh!. . . trẻ như hắn…chắc! đêm bảy ngày ba hả?!” Dì hân đỏ mặt nói: “Chút chút thôi!” Cô Vân vênh mặt nói: “Chút chút gì! Trông mặt bà tươi rói thì biết!” Nhà cô Vân có cái quầy rượu khuất trong một góc. Phẩm lại biết pha rượu nên mấy bà rất thích. Lúc sần sần mọi người đều thân mật bạo dạn. Lisa vợ Bob chỉ Phẩm hỏi cô Vân: “Chú đó là ai vậy?” Cô Vân liếc dì Hân đang ở gần Phẩm trong quầy rượu nói: “Hắn ta con người bạn than… của bà Hân” rồi cô tiếp: “Nhưng nó có thể…fuck bà Hân rồi đó!” Lisa cười nói: “Bà có thử chưa?” Cô Vân cười đĩ thõa nói nhỏ vào lỗ tai bạn: “Tui sẽ…còn bà muốn không?” Lisa cười nói: “Cỡ trẻ như hắn ai không muốn…hèn chi mụ Hân tươi đẹp…còn diện thêm cái ríp ngắn củn ác liệt!” Nói xong hai bà ơi ới gọi dì Hân lại. Thật ra dì Hân đang bị Phẩm thọt tay vào xoa bóp hạ bộ. Lồn dì mọng cứng tươm nước. Phẩm vút lấy tay ra khi dì Hân ra khỏi quầy rượu. Cô Vân nói với dì Hân: “Làm gì mà anh chị xáp gần hoài thế!?” Dì Hân chống chế nói: “Có làm gì đâu!” Lisa cười kề miệng vào lỗ tai dì Hân nói: “Bộ bà đang…bóp… cặc nó hả!?” Dì Hân phát tay đánh mạnh vào vai bạn: “Đồ quỉ!” Mọi người cười hả hê thoải mái… Tuần lễ sau… Trên giường Phẩm và dì Hân đang ôm hôn nhau. Đã có những ngày ân ái mặn nồng cuồng nhiệt nên dì Hân và Phẩm rất nồng nàn và bạo dạn, dì không ngại chìu Phẩm cho thêm phần hứng thú. Sự sung sướng giao hoan Phẩm đã cho dì nhiều lần lên tới cực điểm, nên dì rất hạnh phúc. Phẩm mê bú lồn dì mê bú cặc thật là đẹp đôi. Hai thân thể trần truồng đang lên tới cực điểm, Phẩm nắc mạnh bạo rồi gừ lên bắn hết sự sung sướng vào tận sâu trong âm đạo của dì Hân thì điện thoại của Phẩm reo. Phẩm với tay tìm điện thoại để trên lỗ tai nghe khi hắn vẫn còn nằm trên thân thể nóng hổi của dì Hân. Chợt hắn nhăn mặt thẩn thờ lật qua một bên nằm bất động. Dì Hân nhìn hắn tìm xem phản ứng gì sau cú điện thoại. Bỗng Phẩm nói: “Ba má bị tai nạn xe đang trong nhà thương!” Hôm sau Phẩm lên máy bay về lại nhà rồi mất biệt… Vài tuần sau hắn email cho dì Hân xin lỗi hắn không trở lại được. Tai nạn xe Ba hắn mất để lại trăn trối là hắn phải lo cho má hắn. Ngay bây giờ hắn không tính gì hơn ngoài gia đình, nhưng hắn lúc nào cũng thương nhớ tới dì Hân. Bốn năm sau vào mùa thu… Có một gã đàn ông Việt tới nhà dì Hân, hắn đứng thấp thoáng xa nhìn vào khoản sân của nhà dì. Hắn thấy dì Hân đang lôm khôm đào xới đất trồng hoa cúc vàng. Hắn đứng suy nghĩ rồi dợm bước đi lại rồi chợt khựng vì hắn thấy trong nhà có bóng người đàn ông Mỹ trắng đi ra tới gần dì, dì Hân đứng lên, hai người ôm nhau, người đàn ông ra lấy xe lái đi, nhìn kỹ thì ra John chồng cô Vân. Dì Hân cuối xuống tiếp tục xới đất. Hắn bước tới gần gọi khẽ: “Dì Hân!” Người đàn bà ngước lên rồi la: “Trời Phẩm! trời ơi!” Dì đứng bật lên, chiếc quần jeans bó sát trông vẫn hấp dẫn như ngày nào, chạy tới ôm Phẩm. Dì nắm tay gã kéo vào nhà. Không bảo nhau nhưng hai người tự nhiên hôn nhau đắm đuối, Phẩm đẩy dì vào tường, tay hắn chụp vào hạ bộ dì thật mạnh. Rồi cả hai cùng vội vã trút bỏ quần áo. Cuộc giao hoan thần tốc như lửa gặp gió phừng lên hừng hực. Cặc hắn cắm sâu vào lồn di Hân nắc như mưa bão. Cơn sướng tràn ngập vỡ ra như cú nổ của những vì sao mới khai phá. Hai cơ thể trần truồng lăn lộn trên nền thảm xanh nổi sóng đại dương, thật là cuộc giao hoan ngây ngất lạc thú… Dì Hân nói với Phẩm là Cô Vân đã mất sau chứng bịnh ung thư vú, sau đó dì thường đến với john để chia xẻ và giúp john tinh thần. Cuối cùng John ngõ ý muốn cưới dì, dì bằng lòng, nhưng phải chờ một thời gian nữa. John vẫn thường tới đây để lo cho dì. Một tháng nữa sẽ đám cưới. Phẩm cầm tay dì và nói về phần mình. Sau khi ba mất hắn cưới con gái ông bảo trợ Mỹ, vì ơn nghĩa nhưng không yêu thương, nhưng người vợ không tốt phải chịu đựng và cuối cùng li dị, may là không có con. Hai người nhìn nhau ngậm ngùi. Chợt dì Hân nói: “Tôi yêu Phẩm…nhưng không thể lấy nhau được, nhưng tôi nói cho Phẩm biết…từ nay về sau nếu Phẩm còn thích tôi, thì chúng ta vẫn có thể gặp nhau, dù ở ngoài…hay trên giường tôi không nệ. John rộng rãi cởi mở, đã có lần cô Vân muốn làm tình với Phẩm nhưng rất tiếc không có dịp. Lúc còn làm vợ John cô Vân đã cùng chồng ngủ chung với nhiều cặp khác, trong đo có vợ chồng Lisa và Bob, nên chúng ta không có gì phải lo!” Nói xong dì Hân cầm tay Phẩm để vào lồn mình nói tiếp: “Cái nầy của Phẩm lâu rồi phải không?!” Phẩm mừng rỡ nói: “Cho tui bú nó được không?!” Dì Hân nói khi hẩy mu người lên: “Đang nứng lắm rồi bú đi!!!” Hết Vi Tiểu Nhân. Thu 2009 USA

ve trang chu truyen sex

truyen sex hay nhat

Free Automatic Link
Vietnam BacklinksAllNewsSite Link Exchange Free Automatic Link Travel Backlinks Free Auto Backlink Exchange Service Free Automatic Link Free Backlink Exchange For Seo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét